Nguồn cội – Dan Brown

Việc tìm thấy Blake trong rất nhiều nghệ sĩ tạo hình khác khiến Langdon quên mất một sự thật quan trọng về thiên tài thần bí này.

Blake không chỉ là một họa sĩ và người minh họa…

Blake còn là một thi sĩ sáng tác nhiều.

Nhất thời, Langdon cảm thấy tim mình bắt đầu đập rộn. Rất nhiều thơ của Blake tán thành những ý tưởng cách mạng vô cùng khớp với các quan điểm của Edmond. Thực tế, một số cách ngôn được biết đến nhiều nhất của Blake – những câu trong các tác phẩm “độc địa” như The Marriage of Heaven and Hell* – gần như có thể do chính Edmond viết. (The Marriage of Heaven and Hell nghĩa là Cuộc phối ngẫu của thiên đàng và địa ngục.)

MỌI TÔN GIÁO LÀ MỘT

KHÔNG CÓ TÔN GIÁO TỰ NHIÊN

Giờ Langdon nhớ lại mô tả của Edmond về dòng thơ yêu thích của anh. Cậu ấy nói với Ambra đó là một “lời tiên tri”. Langdon biết không có nhà thơ nào trong lịch sử có thể được coi là nhà tiên tri hơn William Blake, người mà vào những năm 1790 đã đặt bút viết hai bài thơ hắc ám và gở miệng:

NƯỚC MỸ MỘT LỜI TIÊN TRI

CHÂU ÂU MỘT LỜI TIÊN TRI

Langdon có cả hai tác phẩm này – các bản tái hiện lại rất đẹp các bài thơ viết tay của Blake và có minh họa đi kèm.

Langdon nhìn chằm chằm vào chiếc hộp da lớn bên trong tủ.

Những ấn bản gốc ‘các lời tiên tri’ của Blake được xuất bản dưới dạng các văn bản có minh họa kích thước lớn!

Tràn trề hy vọng, Langdon khom người trước tủ, cảm thấy cái hộp da rất có thể chứa đựng những gì ông và Ambra đến đây tìm kiếm – một bài thơ có một dòng tiên tri bốn mươi bảy mẫu tự. Câu hỏi duy nhất lúc này là liệu Edmond có đánh dấu đoạn thơ yêu thích của mình không.

Langdon đưa tay và kéo tay nắm tủ.

Khóa.

Ông liếc về phía cầu thang xoắn ốc, tự hỏi liệu mình có nên chạy lên gác và đề nghị Winston tìm kiếm tất cả thơ ca của William Blake hay không. Tiếng còi đã bị thay bằng tiếng rù rù xa xa của cánh quạt trực thăng và những giọng nói la lối trong khu vực cầu thang bên ngoài cửa nhà Edmond.

Họ ở đây rồi.

Langdon nhìn chiếc tủ và nhận thấy sắc xanh lục thấp thoáng của lớp kính UV hiện đại loại chuyên dụng cho bảo tàng.

Ông cởi phăng áo khoác của mình, áp nó lên kính, xoay người và không chút do dự, thúc khuỷu tay vào tấm kính. Với một tiếng rắc khẽ, cửa tủ vỡ vụn. Rất cẩn thận, Langdon thò tay qua những mảnh kính lởm chởm, mở khóa cửa. Sau đó, ông kéo cửa mở ra và nhẹ nhàng nhấc chiếc hộp da ra.

Dù Langdon chưa đặt chiếc hộp xuống sàn, ông đã cảm thấy có gì đó không ổn. Nó không đủ nặng. Toàn tập tác phẩm của Blake dường như chẳng nặng chút nào cả.

Langdon đặt chiếc hộp xuống và cẩn thận nâng nắp hộp lên.

Đúng như ông lo sợ… rỗng không.

Ông thở hắt ra, trân trân nhìn chiếc hộp trống trơn. Cuốn sách của Edmond ở chỗ quái nào rồi?!

Langdon định đóng hộp lại thì chợt nhận ra thứ gì đó được đính bên trong phần nắp – một cái thẻ bằng ngà được chạm nổi rất đẹp.

Langdon đọc nội dung trên thẻ.

Sau đó, hoàn toàn không tin nổi, ông đọc lại.

Vài giây sau, ông phóng lên cầu thang xoắn ốc về phía tầng mái.

Lúc đó, trên tầng hai Hoàng cung Madrid, giám đốc an ninh điện tử Suresh Bhalla đang di chuyển nhanh qua căn hộ riêng của Hoàng tử Julián. Sau khi định vị được chiếc két số trong tường, anh nhập mã số chính dùng cho các trường hợp khẩn cấp.

Chiếc két bật mở.

Bên trong, Suresh nhìn thấy hai chiếc điện thoại – một chiếc điện thoại thông minh an toàn thuộc về Hoàng tử Julián và một chiếc iPhone mà, theo anh suy luận, chắc chắn là đồ của Giám mục Valdespino.

Anh vớ lấy chiếc iPhone.

Mình thật sự làm việc này sao?

Một lần nữa anh nhớ lại tin nhắn từ [email protected].

tôi đã bẻ khóa các tin nhắn của valdespino.

ông ta có những bí mật nguy hiểm.

hoàng cung cần truy cập vào hồ sơ sms của ông ta.

ngay bây giờ.

Suresh tự hỏi không biết những tin nhắn của Giám mục có thể hé lộ những bí mật gì… và tại sao người báo tin lại quyết định cảnh báo Hoàng cung.

Có lẽ người báo tin đang cố bảo vệ hoàng cung khỏi tổn hại.

Tất cả những gì Suresh biết là nếu có thông tin nguy hại cho hoàng gia thì công việc của anh là tiếp cận được nó.

Anh đã cân nhắc việc xin lệnh khẩn cấp của tòa, nhưng những rủi ro quan hệ công chúng và sự chậm trễ khiến cho việc đó trở thành thiếu thực tế. May thay, Suresh có sẵn những phương pháp thận trọng và thích hợp hơn nhiều.

Cầm chiếc điện thoại của Valdespino, anh bấm nút Home và màn hình sáng lên.

Bị khóa bằng mật khẩu.

Không sao.

“Này, Siri,” Suresh nói, giơ chiếc điện thoại lên miệng mình. “Mấy giờ rồi?”

Vẫn ở chế độ khóa, chiếc điện thoại hiển thị hình đồng hồ. Trên màn hình đồng hồ này, Suresh thực hiện một loạt lệnh đơn giản – tạo ra múi giờ mới cho đồng hồ, yêu cầu chia sẻ múi giờ qua SMS, cho thêm một ảnh và sau đó, thay vì cố gửi tin nhắn, anh bấm nút Home.

Cách.

Điện thoại đã được mở khóa.

Trò bẻ khóa đơn giản này là nhờ YouTube, Suresh nghĩ thầm, cảm thấy ngạc nhiên vì người dùng iPhone đều tin mật khẩu của họ sẽ đem lại cho họ quyền riêng tư.

Bây giờ, với toàn quyền truy cập vào điện thoại của Valdespino, Suresh mở ứng dụng iMessage, đinh ninh rằng mình sẽ phải khôi phục lại những nội dung đã bị xóa của Valdespino bằng cách dùng mẹo để phần sao lưu iCloud tái tạo lại thư mục.

Quả nhiên, anh thấy lịch sử tin nhắn của Giám mục hoàn toàn trống trơn.

Ngoại trừ một tin nhắn, anh nhận ra vậy và nhìn thấy một tin nhắn duy nhất gửi đến nhận vài tiếng trước từ một số bị chặn.

Suresh bấm mờ nội dung và đọc tin nhắn ba dòng. Nhất thời, anh nghĩ mình bị ảo giác.

Chuyện này không thể là sự thật!

Suresh đọc lại tin nhắn. Tin nhắn là bằng chứng tuyệt đối về sự dính líu của Valdespino đến những hành động lừa dối và phản bội không ai nghĩ tới.

Đấy là còn chưa nói đến sự ngạo mạn, Suresh nghĩ, sững sờ vì biết rằng vị tu sĩ có tuổi lại chủ quan như vậy khi trao đổi một tin nhắn như thế này qua kênh điện tử.

Nếu nội dung này bị công khai…

Suresh rùng mình trước khả năng đó và lập tức chạy xuống nhà tìm Mónica Martín.

CHƯƠNG 60

Khi chiếc trực thăng EC145 rà thấp phía trên thành phố, Đặc vụ Díaz đăm đăm nhìn xuống cả vùng đèn sáng bên dưới. Dù giờ đã muộn, anh vẫn thấy lấp loáng màn ảnh truyền hình và máy tính ở đa số các ô cửa sổ căn hộ, vẽ cho thành phố một màn xanh lam nhạt.

Cả thế giới đang theo dõi.

Điều đó khiến anh thấy bồn chồn. Anh cảm nhận được buổi tối nay đang quay cuồng vượt khỏi tầm kiểm soát, và anh sợ cuộc khủng hoảng đang gia tăng này sắp tiến tới một kết cục đáng ngại.

Trước mặt anh, Đặc vụ Fonseca hét to và chỉ xa xa phía trước. Díaz gật đầu, nhìn thấy mục tiêu của họ ngay tức thì.

Khó mà nhầm được.

Thậm chí từ xa, cả đám ánh đèn cảnh sát màu xanh quay rối rít khó mà nhầm được.

Chúa giúp chúng con.

Đúng như Díaz lo sợ, Casa Milà đông nghịt xe cảnh sát địa phương. Giới chức Barcelona có phản hồi tức khắc trước manh mối nặc danh ngay sau thông cáo báo chí của Mónica Martín từ Hoàng cung.

Robert Langdon đã bắt giữ hoàng hậu tương lai của Tây Ban Nha.

Hoàng cung cần sự giúp đỡ của công chúng để tìm họ.

Một lời dối trá thớ lợ, Díaz biết. Chính mắt mình nhìn thấy họ cùng rời khỏi Guggenheim.

Trong khi kế hoạch của Martín phát huy tác dụng thì nó cũng khởi động một trò chơi cực kỳ nguy hiểm. Tạo ra một cuộc săn người công khai bằng việc kéo giới chức địa phương vào cuộc là rất nguy hại – không phải chỉ cho Robert Langdon, mà còn cả cho hoàng hậu tương lai, người lúc này rất có khả năng bị vướng vào giữa hai làn đạn của một đám cảnh sát nghiệp dư địa phương. Nếu mục tiêu của hoàng cung là giữ cho hoàng hậu tương lai được an toàn thì đây hoàn toàn không phải là cách làm vậy.

Tư lệnh Garza sẽ không bao giờ cho phép tình hình này leo thang đến vậy.

Việc bắt giữ Garza vẫn là một bí ẩn với Díaz, người chắc chắn tin rằng những cáo buộc với vị tư lệnh của mình đều là sự thêu dệt giống như những gì nhằm vào Langdon.

Tuy nhiên, Fonseca lại nhận cuộc gọi và mệnh lệnh.

Mệnh lệnh từ trên cả Garza.

Khi chiếc trực thăng đến gần Casa Milà, Đặc vụ Díaz xem xét khung cảnh phía dưới và nhận ra không có chỗ an toàn để hạ cánh. Đại lộ rộng rãi và quảng trường góc phố ngay trước tòa nhà đông nghẹt xe truyền thông, xe cảnh sát và những đám đông hiếu kỳ.

Díaz nhìn xuống mái nhà nổi tiếng của tòa nhà – một hình số tám nhấp nhô với các lối đi dốc và các cầu thang uốn lượn phía trên tòa nhà để giúp khách tham quan có được những góc nhìn đường chân trời đẹp mê hồn của Barcelona… cũng như các góc nhìn xuống hai cái giếng trời toang hoác của tòa nhà, mỗi giếng sâu đến chín tầng nhà phía sân bên trong.

Không có chỗ đáp ở đó.

Ngoài những ụ nhô lên và những khe mái bằng, phần sàn mái còn được bảo vệ bằng những ống khói Gaudí ngất ngưởng trông giống những quân cờ chỉ có thể thấy trong tương lai – những người lính gác đội mũ được cho là đã gây ấn tượng với nhà làm phim George Lucas đến mức ông sử dụng chúng như hình mẫu cho đội quân xung kích hung hăng trong Star Wars.

Díaz quét mắt nhìn các tòa nhà kế cận để tìm các vị trí hạ cánh khả dĩ, nhưng ánh mắt anh đột nhiên dừng lại trước một cảnh tượng bất ngờ trên nóc Casa Milà.

Một bóng người nhỏ nhắn đứng giữa những bức tượng đồ sộ.

Đứng vững bên một lan can gần rìa mái nhà, người đó mặc đồ trắng, được chiếu sáng rõ nhờ ánh đèn của giới truyền thông rọi ngược lên trên từ quảng trường phía dưới. Lập tức, cảnh tượng này gợi cho Díaz nhớ đến lúc nhìn thấy giáo hoàng đứng trên ban công tại Quảng trường St. Peter, nói chuyện với các tín đồ của mình.

Tác giả: